
Thầy giáo Đoàn Kim Long (người đứng giữa nhận giải
thưởng "Cuộc thi thi thơ NCT Việt nam" tại Hà Nội
BBT: Năm 2015, thầy giáo Đoàn Kim Long
được trao giải thưởng trong cuộc thi thơ của Hội Người Cao tuổi Việt Nam. Nhân kỷ niệm ngày NGVN năm 2016, BBT xin giới thiệu cùng bạn đọc yêu thơ một số bài thơ
của thầy. Kính chúc thầy sức khỏe, hạnh phúc, cùng trọn niềm vui với anh em
nhân ngày kỷ niệm năm nay.
Dùng dằng
Dùng
dằng nữa ở nửa đi
Nữa
bên nớ, nữa bên ni dùng dằng
Nỗi
niềm chi quá phủ phàng
Nỗi
niềm chi cứ bẽ bàng riêng tôi
Sao
em chẳng nói một lời
Một
lời thôi đủ để tôi yên lòng
Biết
là đò đã sang sông
Một
tôi cứ mãi ngồi trông bên này
Nỗi
niềm ai tỏ ai hay
Thời
gian thì cứ tháng ngày lặng trôi
Con
sông bên lở bên bồi
Anh
nghiêng bên lở để bồi bên em
Đừng
làm sóng gió nổi lên
con
thuyền đi cũng đừng quên lối về
bên
này một bến sông quê
mỏi
mòn chờ đợi bên tê thôi mà
em
về đi để đò qua
emvề
đi để có ta có mình
hờn
ghen chút vị của tình
qua
giông tố lại yên bình thôi em./.
Gái quê
Gái
quê thắt đáy lưng ong
Sắn
khoai tạc những đường công gợi tình
Lọc
trong mưa nắng mà xinh
Cho
anh nhớ mãi quê mình đó em.
Hương bưởi
(Với tác giả hương thầm & em)
Hoa
bưởi sau nhà đã nở rồi em
Thoang
thoảng thơm hương bay dịu nhẹ
Ngoài
cửa sổ gió động cành khe khẽ
Anh
mơ màng ngỡ em đến cùng trăng
Đêm
bâng khuâng hương bưởi dùng dằng
Đưa
anh lạc vào miền cổ tích
Chiếc
khăn tay thêu chỉ xanh ngọc bích
Hương
thầm bay chứng giám một mối tình
Chẳng
cần gì đâu em cũng đủ xinh
Cũng
đủ để làm anh ngơ ngẩn
Hoa
bưởi ơi! Dan díu điều chi mà vương vấn
Mà
lòng người xao động đến nôn nao
Em
trong tôi như hương bưởi ngọt ngào
Gần
lắm thôi mà xa xôi diệu vợi
Huyền
thoại tình yêu…thời đổi mới
Vẫn
nồng nàn hương bưởi khát khao
Em
bước ra từ cổ tích thuở nào
Mà
tóc còn vương mùi hương bưởi
Để
lòng anh đắm đuối
Trong
tình em và hương bưởi xôn xao./.
Tháng 3-2315
Lên xứ Lạng
Theo
câu hát anh tìm lên xứ Lạng
Qua
chợ Kỳ lừa, ghé động Tam Thanh
Nàng
Tô Thị vọng phu hóa đá
Vẫn
thầm mong cho tổ quốc yên lành
…
Chiều
Đồng Đăng … lãng đãng sương giăng phố
Chập
chùng mây núi phía ngàn xa
Anh
đến cùng em nơi đầu nguồn biên giới
Tím
hoa sim chạnh nhớ một thời qua
Đêm
lễ hội bập bùng lữa trại
Cần
riệu vít cong cho má thêm hồng
Màu
thổ cẩm các dân tộc hòa lại
Hội
tan rồi bản mình đón nàng dâu
Về
cùng em mà ăn bánh ngải
Mà
nghe câu hát lượn, hát then
Chỉ
một lần thôi mà nhớ mãi
Mà
lạc vào đôi mắt biếc của em
Cảm
ơn em đã hát lại tối nay
Câu
hát cũ theo anh dài năm tháng
Như
lòng anh với tình người xứ Lạng
Mai
xuôi rồi rượu men lá còn say./.
7-2015
Miền chiêm bao
Tôi
mơ về xóm nhỏ bình yên
Nơi
tuổi thơ tôi hồn nhiên trong sáng
Ríu
rít sân trường, vui vầy bầu bạn
Đã
cùng nhau năm tháng trưởng thành
Tôi
mơ về những mái nhà tranh
Những
tán cau còi, khói chiều bảng lảng
Bến
nước sông quê, giọng hò lai láng
Đã
đón đưa bao cuộc hẹn thề…
Tôi
mơ về lại những nẽo quê
Thả
hồn theo dấu chân kỷ niệm
Lòng
ngập tràn bồi hồi xao xuyến
Quê
hương ơi! Thế là mãn nguyện rồi…
Một
chiều về xóm nhỏ của tôi
Trời
xanh quá, thu nhuốm vàng sắc lá
Những
vệt nắng cuối ngày vội vã
Trút
sức tàn, lặng lẽ vào đêm
…
Tôi
về xóm nhỏ bình yên
Hồn
như bay lạc vào miền chiêm bao…
10-2015
Một thoáng Ninh Kiều
Đêm
Ninh kiều bồng bềnh sông nước
Nghe
mượt mà … điệu lý chân quê
Con
sáo sang sông … con sáo có về ?
Lòng
du khách cứ mẫn mê xứ rồng
…
Ai
đem con sáo sang sông
Để
hồn anh lạc giữa dòng Hậu giang./.
2015
Ngư Hóa
Ngư
hóa xa rồi Ngư Hóa ơi!
Mồng
Gà mây trắng nắng mùa khơi
Thăm
thẳm ngàn sâu heo hút gió
Đau
đáu trong tôi suốt một đời
Tôi
nhớ một thời cùng Ngư Hóa
Nhớ
những người thương như mẹ cha
Chia
sẻ ngọt bùi, đắng cay vất vả
Càng
thấu tình Ngư Hóa bao la
Tôi
nhớ những trưa hè nắng xối
Cành
cọ vươn dài để chở che
Đầu
ngọn Trổ gầm gào thác dội
Dàn
đồng ca nức nở tiếng ve
Tôi
nhớ những chiều thu tím biếc
Hoa
sim lưu luyến phía chân đồi
Chái
bếp nhà ai vừa lên khói
Vô
tình chạm phải trái tim tôi
Tôi
nhớ những đêm đông giá buốt
Thức
nhớ nhà đếm từng tiếng mưa rơi
Chẳng
dám nhìn nhau qua mắt ướt
Những
giọt buồn cứ thế rơi rơi
Ngư
Hóa xa rồi Ngư Hóa ơi
Mà
sao lưu luyến mãi không thôi
Kỷ
niệm một thời cùng Ngư Hóa
Còn
vẫn tươi nguyên giữa lòng tôi./.
Nhớ về lời ru
Con
chạnh nhớ về một câu hát cũ
Mẹ
ru từ buổi đầu đời
(Hoa tàn hoa lại nở
Người đi sẽ trở về
Cây đa xưa bến cũ
Ngày tháng vẫn còn đây…)
Câu
hát thời chiến tranh
Vin
vào đời người lính…
Đánh
giặc xong lại về
Cây
đa xưa bến cũ
Vẫn
đợi, vẫn chờ…
Ngày
ấy…
(Trong
hành trang cha đi chiến trận
Câu
hát có theo cùng) !?
Sá
chi…
Sự
nghiệp anh hùng
Đời
trai chinh chiến vẫy vùng khắp nơi
Trường
Sơn như hẹn như mời
Nên
câu hát chỉ mấy lời cha quên
Rừng
xanh ngân khúc nhạc nền
Đưa
cha vào cõi êm đềm nghìn thu
À
ơi…vời vợi lời ru
Đơn
côi bầu bạn trăng lu, trăng tà
Nỗi
niềm nhắn gửi phương xa
Héo
mòn chờ đợi sao cha không về !?
Con
đã tìm về
Nơi
đầu nguồn câu hát
Nơi
các cậu các dì
Đã
cuối nguồn tóc bạc
Minh
Cầm ơi !
Thương
nhớ!
Đợi
chờ!
Cây đa bến cũ bây giờ
Nghiêng nghiêng cầu nối đôi bờ sông
quê
Hồn thiêng cha có tìm về
Lần theo câu hát lời thề năm xưa.
Phố làng
Làng
tôi lên phố vừa xong
Thế
là mất nửa cánh đồng lúa xuân
Phần
làm đất ở cho dân
Phần
đem đấu giá, phần khoanh để chờ
Ngỡ
ngàng như thể đang mơ
Từ
nông dân bỗng bây giờ thị dân
Bờ
tre, vệ cỏ mất dần
Đường
bê tông đến tận chân hàng rào
Thu
nhanh đàn cá ngoài ao
Lấp
đi để kịp đưa vào trồng hoa
San
nền chuồng lợn, chuồng gà
Trồng
vài chậu cảnh cho ra thị thành
Lập
lòe đèn đỏ, đèn xanh
Đêm
đêm loa nhạc rập rình in tai…
Phố
là phố của những ai ?!
Bà
ngồi tiếc ngắn, tiếc dài nghề nông
Quanh
năm cày, cấy gieo trồng
Nắng
mưa vất vã ruộng đồng nuôi nhau
Gốc
vườn nải chuối, buồng cau
Khi
cà, khi kiệu, mớ rau đỡ đần
Vốn
thành thạo việc nông dân
Giờ
làng lên phố, bà đành ngồi chơi
Ngẫm
mà trách cái sự đời
Lẽ
nào lên phố tình người nhạt đi !?
Thầy giáo cũ về thăm
trường cũ
Thầy
giáo cũ về thăm trường cũ
Xao
xuyến bồi hồi như lạ như quen
Đôi
mắt hiền trầm tư ngấn lệ
Kỷ
niệm trào dâng như sóng đỗ về
Ông
đã gửi lại đây một thời trai trẻ
Lòng
tràn đầy nhiệt huyết đam mê
Dạy
chữ, dạy người thay cha thay mẹ
Chữ
nặng tình thầy, chữ ấm tình quê
Ông
gửi lại những đêm đông buốt giá
Ngọn
đèn dầu, trang giáo án, canh khuya
Nhà
tập thể, tường phên che chắp vá
Cửa
liếp đơn sơ bốn phía gió lùa…
Nhưng
chẳng sao đâu,
khi đời chọn ông làm nghề thầy
giáo
Thắp
sáng niềm tin cho thế hệ tương lai
Tiếp
lửa tình yêu quê hương đất nước
yêu
trời xanh, biển rộng ,sông dài
Những
chiến công đã đi vào huyền thoại
Những
cuộc đời tuổi hai mươi còn mãi
Cho
những miền quê ngọt ngào hoa trái
Và
những cánh đồng hương lúa nồng say…
Học
đi em, những bài học hôm nay
Là
hành trang bước lên tầm cao mới
Niềm
hy vọng khát khao chờ đợi
Niềm
tự hào của dân tộc chúng ta
Học
đi em, truyền thống của ông cha
Lịch
sử bốn nghìn năm những trang vàng sáng chói
Đánh
đuổi ngoại xâm, xua tan nghèo đói
Xây
dụng nên đất nước đẹp giàu…
Như
sóng xô bờ, lớp trước lớp sau
Ông
ngắm nhìn những gương mặt trẻ thơ rạng rở
Và
những người thay ông chăm vườn hoa nở
Mà
vững tin vào đất nước tương lai
Ông
đã đi về cuối chặng đường dài
Bao
đổi thay vẫn thương hoài thời cũ
Nghèo
khổ, chiến tranh, lòng vẫn trong như ngọc
Tạc
nên tượng đài người thầy giáo nhân dân./.