Với các bạn lớp 8,9,10b trường C3 LT
1967-
1970
Hội lớp khi tóc chẳng còn xanh
Năm tháng qua đi lớp cũng thưa dần
Bạn ở khắp nơi mỗi nhà mỗi cảnh
Đâu còn như tuổi thanh xuân
Thương lắm những thằng vào nơi chiến trận
Hăm hở đời trai, một mảnh tình đầu
Gửi lại đằng sau một trời mơ mộng
Chẳng biết giờ đang nằm lại nơi đâu!?
Mừng những đứa tương lai rộng mở
Sự nghiệp công danh mọi thứ dễ dàng
Nhưng chẳng vì quyền quý cao sang
Mà bỏ quên bạn bè một thuở
Cũng có đứa về nơi xóm nhỏ
Chọn cuộc đời với bến nước sông quê
Gia cảnh bình yên, con cháu đề huề
Ôi cuộc sống hỏi còn gì hơn thế !?
Nhiều đứa đã cháu bồng cháu bế
Con rễ ,con dâu hiếu thảo ngoan hiền
Nghĩ mà thương những thằng phải cáo lỗi tổ
tiên
Chất độc da cam chẳng thể lưu truyền nòi
giống…
Thương những đứa trở trời đau lắm
Mảnh đạn trong người-“ kỷ vật chiến tranh”
Lại thương đứa giữa đường đứt gánh
Phải gồng lên đối mặt với đời
Cuộc mưu sinh bươn chải ngược xuôi
Nuôi con cháu, gửi vào hy vọng
Và còn nữa giữa bộn bề cuộc sống
Trời ban cho mỗi đứa mỗi ngành
Đứa bác sỷ, đứa luật sư
Đứa làm công nhân, đứa vào công chức
Đứa dạy học trường làng, đứa buôn bán kinh
doanh
Đứa thích làm thơ, đứa mê ca hát
Đứa sống gần nhà, đứa ở xa quê…
Bao nhiêu cuộc đời bấy nhiêu số phận
Bấy nhiêu điều ẩn chứa ở bên trong
Bấy nhiêu điều ray rứt nổi lòng…
Ước gì … thời gian quay trở lại…
Xin dành một khoảng lặng im
Để tiếc thương những bạn hiền đã khuất
Hởi những linh hồn không bao giờ mất
Nhớ mà về hội lớp hôm nay
Và xin thêm lời cuối thơ này
Để cảm ơn một thời mơ mộng
Đã chuẩn bị hành trang
Cho chúng tôi bước vào cuộc sống
Dẫu vẫn biết rằng…
Gánh cuộc đời trĩu nặng, liêu xiêu
Giữa mênh mông dài rộng
Vượt qua chính mình cũng chẳng dễ gì
đâu./.
7-2017