Cô là cô giáo dạy văn thôi
Chỉ biết thương yêu đẹp bên đời
Ngày thêm yêu lớp, yêu trò nhỏ
Cái nghiệp văn chương chẳng chịu rời
Côlàcôgiáocủatròngoan
Mỗisánglêntrườnglònghânhoan
Nghĩđếnánhmắttròrạngrỡ
Làtráitimcôđãngútngàn
Côcủacáctròmãidễthương
Đếnbêntrònhỏ, đếnlớp, trường
Đểgầngũitròvàtraotặng
Nhữngvầnthơđẹp, ángvănchương
Côđã bao
nămsốnghếtmình
Nụcườitươimới,mắt lung linh
Cólúcngờnghệchnhư con trẻ
Traohết tin yêu, tấmchântình
Dẫuđờicònlắmnỗitruânchuyên
Đôikhirũlệđẫmmắthuyền
Nhưnglàmnhàgiáonhưcôđó
Chữtình bao nămvẫncònnguyên
Cảmơncuộcđờiđãdạythêm
Nghềgiáocólúcchẳngdịuêm
Nhưngvớitròyêucôphấn
đấu
Nêntráitimcômãingọtmềm…
Sưu tầm: Hoài
Thương